Biển Đà Thành chiều cuối thu gió lạnh
Se se lòng khách lữ ngắm mưa rơi
Ngọn sóng triều ngạo nghễ cuộn biển khơi
Từng lớp bạc phủ lên bờ cát vắng
Cát im lìm nằm nghe lời mưa nắng
Nắng quái đi rồi, mưa giận dỗi gầy hao
Cát bao đời vẫn hiền dịu thanh tao
Như đêm nào biển vọng về nỗi nhớ
Đất Đà Thành trầm ngâm lời sóng vỗ
Vỡ tan vào hạt cát hóa tinh khôi
Tình kết thành hạt muối mặn trùng khơi
Mỗi đêm xuống nghe biển về thổn thức.
- Đà nẵng 28/10/2007