Em bỏ rẫy nương về phố thị
Mắt đăm chiêu hút bóng rừng sâu
Phố đông người mà em lạc lõng
Chiều nghiêng nghiêng nắng đổ dáng sầu
Ngày xưa đó giữa ngàn nương rẫy
Mỗi sớm mai nắng rạng nụ cười
Chiều bên suối nghe chim rừng hót
Đêm về vui bên bếp hồng tươi
Về đi em phố thị đông người
Chỉ khiến lòng sầu thêm vợi vợi
Ruộng nương xanh gió ngàn réo gọi
Mắt hồn nhiên in bóng đất trời.
- Sapa, 10/10/2014.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét