Thứ Năm, tháng 12 27, 2007

Lên đỉnh Bà Nà


Chiều buông nắng xuống bên đồi
Mây hồng lơ lững khép đôi môi đào
Thoảng nghe gió hát trên cao
Đưa tay níu với chạm vào nhớ thương

Gió luồn qua núi vấn vương
Khơi trong nếp áo như dường có hoa
Một mình lên đỉnh Bà Nà
Nhặt cây gom lá nhớ ta thuở nào

Rong chơi giữa cõi yên hà
Xăn quần lội suối chim ca gọi bầy
Ta nằm dài dưới cội cây
Đếm ngàn lá rụng tràn đầy hư không

Mặt trời lặng lẽ phiêu bồng
Tìm nơi đỗ bến. Tâm không ta về.


Bà nà - 23/04/07

Thiên Trác.

Không có nhận xét nào: